Tôi chỉ nhờ cô thay tôi mang qua đấy mà thôi. Vì tôi lo Huyễn Nhiên sẽ không thích, tôi không nói ra trước mặt anh ta, làm vậy cũng sẽ không ngượng ngùng đến thế. Nhưng tôi cũng không ngờ rằng cô lại nói đó là canh do mình nấu. Sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy
Người Thứ 3: Nhà chồng vô cảm khi người vợ uống thuốc trừ sâu tự tử cầu cứu Việt Nam 00:00 19/10/2022 (Dispatch.vn) - Người Thứ 3 được phát sóng định kì vào lúc 20:00 thứ ba hàng tuần trên kênh YouTube Jet TV Show và App Jtivi.
Vào ngày 16/10, đám cưới của chàng trai không chân Tô Đình Khánh đã chính thức diễn ra. Trong hôn lễ, những khoảnh khắc của cặp đôi khi sánh bước cùng nhau trên lễ đường khiến nhiều người rơi nước mắt. Sau hôn lễ cổ tích, trên trang cá nhân, Tô Đình Khánh bất ngờ chia sẻ một đoạn video kể lại hành
Tôi lại nghĩ đến cô hàng xóm nhà bên chồng hay đi vắng lại càng nghi ngờ có khi nào chồng vụng trộm bên ngoài? Ảnh minh họa: Internet. Hôm ấy, chồng ăn được nửa bát cơm thì bảo no. Anh viện cớ sang nhà hàng xóm để mượn cái khoan điện về sửa lại cái cửa sắt sau nhà.
Cô cất bước quay về phía phòng ngủ của mình, ngủ một giấc đã. Một giấc ngủ thật ngon, Diệp Phi ngủ thoải mái. Dù sao thì Thiên Tịnh cũng đã tỉnh lại rồi. Thiên Tịnh sẽ không cam tâm để cô độc chiếm vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Mộ đâu.
Đứng trước mắt cô quả là La Chí , quần áo có chút xốc xếch , trên mặt có mấy vết thương , anh mỉm cười … - Anh về rồi… Hốc mắt Lam Khiết cày xè rồi ứ đọng chảy xuống khuôn mặt xinh đẹp…Cô nức nở nhào vào lòng anh…
[Thể loại: Đô thị , Đam Mỹ ] Bạn đang đọc truyện Vô Tình Cắm Liễu của tác giả Tạ Vãn Niên. Liễu Trạch Hi có một bạn trai cũ tên Lục Thức
yWuIZ9O.
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Câm Tổng Tài, Hãy Yêu Đi! full đã hoàn thành của tác giả Vô Nhất Vô Bửu. Ninh Hinh ngồi trên giường, cô nắm chặt tay mình cố gắng giữ bình tĩnh, mặc dù cả ngày đã mệt mỏi vì buổi hôn lễ, nhưng cô chưa dám thay bộ váy cưới này ra vì Mộ Viên Bách chưa về phòng. Cạch. Anh mở cửa đi vào, nhìn thấy cô liền chán ghét hẳn. Mộ Viên Bách nổi tiếng là kẻ lập dị, ít ai chịu được tính anh. Chỉ vì Mộ gia và Ninh gia có hôn ước được lập từ nhỏ, đáng ra người kết hôn với anh là Ninh Tuyết, nhưng cô ta không chịu kết hôn với kẻ lập dị này, ba cô liền đẩy cô đến vì từ nhỏ Ninh Hinh đã không nói chuyện được. Điều đó khiến Ninh gia rất chán ghét cô, chẳng ai công nhận cô là nhị tiểu thư trong nhà cả. " Ai cho phép cô ngồi trên giường?". Mộ Viên Bách tức giận hỏi, anh là người có thói quen giữ sạch sẽ, đồ của anh chưa được phép mà có người khác chạm vào anh liền xem thứ đó rất dơ bẩn. Thấy Mộ Viên Bách tức giận, cô vội ôm váy cưới lên rồi xuống sàn Viên Bách nhìn người con gái đang ngồi dưới sàn, bộ váy cưới trên người cũng chưa kịp thay ra, anh lướt qua cô. " Chỉ là một con câm, tại sao tôi phải kết hôn với cô chứ?". Nói xong anh tiến thẳng vào phòng tắm, đóng cửa một cái thật mạnh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Siêu Thị Của Tôi Thông Kim Cổ và Chồng Của Tôi Rất Nhiều Tiền.
Thể loại Ngược và ngược có sủngNgày còn học cao trung thì cô yêu anh, cô yêu anh sâu đậm nhưng chỉ biết đứng từ xa nhìn anh nhưng số phận đã cho cô được làm vợ anh vì gia đình ép buộc, nhưng anh không yêu cô luôn dùng mọi thứ có thể để hành hạ cô ngược lại cô càng yêu anh không thể nào rời xa anh được. Bạn đang xem Cô vợ câm đứng lạiDanh sách chương Cô Vợ Câm Chương 1 Hôn Lễ 1 Tại hôn lễ___u_____Đoản Ân Nhi mặt một bố váy cưới đẹp lộng lẫy bước vào lễ đường. Trên nét mặt cô tràn đầy hạnh phúc vì cô sắp được làm vợ anh, người mà cô yêu thầm suốt bao năm qua sẽ là chồng của cô. Chương 2 2 Buổi sáng sớm______Do tối qua thiếu ngủ với khóc nên mắt cô hơi xưng. Cô đi vào nhà vệ sinh để chỉnh trang quần áo rồi xuống ăn sáng. Bước xuống lầu cô mặc một mốt chiếc váy có màu xanh biển nhạt trong cô rất xinh đẹp dù không đẹp như minh tinh, hay ngưòi mẫu nhưng cô mang một nét đẹp dịu dàng trong sáng khiến người khác phải mê mẫn. Chương 3 3 Sau khi ra khỏi công ty thì trời đổ mưa trời xuống nhưng cô không mang theo ô cứ thế dầm mưa về dù trời có lạnh đến thế nào cũng không bằng nổi đau trong lòng cô. Chương 4 4 Lãnh gia__________Cô thức từ rất sớm ra vườn ngồi trên xích đu rồi nhìn ngắn những cây hoa Lan Dạ Hương do chính ta cô trồng nó mang một nỗi đau buồn giống như nỗi buồn trong lòng cô. Chương 5 5 Cô đứng trước gương nhìn vào gương mặt mình, tại sao anh lại chán ghét cô đến như vậy bàn tay cô không ngừng nắm tóc vấu vào mặt rồi khóc thật nhiều. Hôm nay là sinh nhật anh tại sao cô lại không làm được gì cho anh, ngược lại càng làm cho anh hiểu lầm cô. Chương 6 6 - Chúng mày đúng là một lũ vô dụng " Trầm Sinh vừa đá ghế vừa quát"- Lãnh Thiên Khải nếu không giết được mày thì tao sẽ giết người bên cạnh mày- Tất cả các anh mau đi điều tra cho tôi bên cạnh hắn có những ai điều tra cho kĩ vào nếu không đều tra ra tôi giết cái mạng chó của các anh Lãnh Gia_____________________Hôm nay trời thật trong lành cô ra vườn để chăm sóc cho những cây hoa mà cô trồng, đã hơn 1 tháng kể từ khi sinh nhật anh, anh cũng không về nhà khiến cho căn nhà càng trống vắng hơn, cô từ vườn bước vào nhà cầm tờ giấy lên viết đưa cho lão hạ và dì thẩm - Hiện giờ con không nói được, dì thẩm và bác Hạ đừng nói chuyện này cho thiên khải biết, à lát nữa con muốn đi siêu thị mua ít đồ với đi dạo mọi người đừng đợi! Nếu Thiên khải có về phiền dì thẩm nói với anh ấy. Chương 7 7 Cô mở mắt ra thì đã nằm trong chiếc xe cô cố sức vùng vẫy nhưng không có sức lực" Khải cứu em, em sợ lắm" Chiếc xe dừng lại ở chỗ hoang vắng trong căng nhà hoang không người ở đó cũng có một người phụ nữ đang bị trói cố sức la hét- Thả tôi ra, các người biết tôi là ai không. Chương 8 8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trong phòng bệnh Vip đoản Ân Nhi nằm trên dường bệnh khuôn mặt xanh xao kèm theo theo nỗi sợ. Chương 9 9 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cô bước vào vừa ăn vừa cấm trái cây thì thấy anh đang ngồi trên salon xem tivi Đoản Ân Nhi vội dấu trái cây ra sau lưng thì một giọng nam trầm ấm vang lên. Chương 10 10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lãnh Thiên Khải dẫn cô vào shop quần áo trẻ nhỏ tay anh năm lấy cô bước vào đúng lúc này Triệu Ái Li vô tình nhìn thấy. Chương 11 11 Lãnh Thiên Phong đứng trong phòng làm việc mắt hướng ra ngoài cửa xổ nhìn ngang anh vô cùng đẹp gương mặt lạnh lùng không kém phần điển trai lúc này Triệu Ái Li mở cửa vào- Khải, anh có chuyện gì muốn nói với emLãnh thiên khải bước lại ghế... Chương 12 12 Triệu Ái Li bước vào phòng làm việc của Lãnh Thiên Khải cô lấy những bức ảnh mình chụp được để lên bài làm việc cô anh- Khải anh xem đi, vợ của anh đấyLãnh Thiên Khải cầm những bức ảnh lên giọng anh đầy vẻ tức giận quát triệu Ái Li- CútTriệu Ái Li nhăn mắt tiến lại gần cầm tay anh mà đung đưa - Em đang mang thai con của anh, anh không thương em sao còn cô ấy thì sao không chừng cái thai trong bụng cũng là con của người khác. Chương 13 13 Trong căn phòng tối anh ôm cô vào lòng say xưa ngủ. Đoản Ân Nhi khẽ mở mắt ra xoay người về phía Lãnh Thiên Khải, tay cô đưa lên má anh sau đó lên tóc anh nơd hụ cười nhẹ, đối với cô chỉ cần có anh bên cạnh mình như vậy là đủ, một người không có thiện cảm và chán ghét cô bây giờ lại yêu cô mang cho cô hạnh phúc. Chương 14 14 Ân Nhi đang xếp đồ tiếng điện thoại cạnh cô vang lên cô đặc chiếc áo xuống cầm điện thoại lên nhìn vào số điện thoại cô chở thở dài" Có chuyện gì mà Đoản Diệp bà ta lại gọi cho mình"- À, Ân Nhi đấy hã sắp tới sinh giáng sinh rồi con có thể về nhà một chung vui không- Được, con sẽ về- Nhớ đem theo hai bảo bối về nhà nữa nhé, còn cả Thiên Khải nữa- Dạ, con biết rồi. Chương 15 15 Tới nhà hàng Lãnh Thiên Khải thấy bóng dáng của người phụ nữ đang ngồi ăn một mình thật quen thuộc nó hiện lên trong đầu anh những kí ức không thể quên về cô gái đó, Tử Yên người mà anh yêu suốt 6 năm qua lại một lần nữa trở về người mà chính anh luôn đặt hết tình yêu dành cho cô gái đó có vẻ Tử Yên đã thấy anh với Đoản Ân Nhi cô vẫn dịu dàng như lúc trước, khuôn mặt trong sáng, thuần khiết như Đoản Ân Nhi, Tử Yên đứng lên tiến về phái Lãnh Thiên Khải - Khải, bao năm qua em rất nhớ anh anh có muốn biết vì sau năm đó em lại rời bõ anh mà đi không, em thật sự có nỗi khổ riêngĐoản Ân Nhi thấy tình cảnh lúc này có chút gượng em nên giả vờ đứng lên đi vào nhà vệ sinh, một lần nữa cô lại lo sợ rằng sẽ mất anh cô chẳng hề ngờ rằng người anh yêu lại trở về linh tính của cô cho rằng anh sẽ vì Tử Yên mà bõ rơi cô, đứng áy náy đứng lên gượng cười- Hai người nói chuyện đi, tôi vào nhà vệ sinh một látĐoản Ân Nhi rời đi Tử Yên thấy liền cười đau khổ- Khải, anh đã có vợ rồi àLãnh thiên Khải thật ra rât yêu Tử Yên nhưng vì 6 năm trước cô đã rời bõ anh mà đi không một lời từ biệc, đập vào mắt anh là những dòng chữ " Mình chia tay đi" Anh thật sự không hiểu nổi cô vì sau năm đó cô lại rời bõ anh. Chương 16 16 Đoản Ân Nhi dầm mưa tơi tả mệt mõi mà đi về nhà, mở cửa ra cô nhìn xung quanh không có ai ở nhà ngoài dì thẩm đang trong Thiên Ái và Tiểu Phong, cô bước vào phòng ngồi xuống hôn lến hai cái má hồng hào của chúng " papa các con không cần mami nữa rồi" đôi mắt ngấn lệ của cô lúc này rơi xuống khi nghĩ lại cảnh tượng anh hất tay cô ra khi cô đỡ Tử Yên, anh cũng lúc lại yêu một người sâu đậm như vậy hạnh phúc mới bắt đầu tại sao lại đổ vỡ thêm một lần nữa, từ nhỏ cô đã không được sống tử tế khi còn ở nhà họ Đoản cô không được mọi người yêu quí, những thứ cô thích cũng không thể có được, từ nhỏ cô luôn là người phải chịu nhiều uất ức mọi thứ cứ thay nhau đổ lên đầu cô khiến cô phải gánh chịu, không được ăn mặc đẹp như Tử Kì không được tự do chạy nhảy vui đùa như bạn bè thay vào đó là những công việc nhà nặng nhọc. Chương 17 17 Sáng hôm sau, đồ ăn đã được chuẩn bị trên bàn, đều là tất cả những món anh thích ăn do chính tay Đoản Ân Nhi đã thức từ sớm chuẩn bị, Lãnh Thiên Khải bước xuống lầu đôi mắt nhìn chăm chú người con gái đang ngủ gật trên bàn ăn anh cười nhẹ một cái bước lại ôm cô vào lòng hôn lên môi cô, khiến cô đang ngủ phải mở to đôi mắt ngạc nhiên hai má cô bắt đầu đỏ ửng, hai tay cô lúng túng đẩy anh ra giọng lấp bấp nói- Mau. Chương 18 18 Còn hai ngày nữa là ngày sinh nhật cô, Đoản Ân Nhi bước xuống lầu bỗng dưng đứng lại cảnh tượng trước mắt là hai người đang gắp thức ăn cho nhau, trong lòng không khỏi đau khổ vốn định là sẽ hỏi anh còn nhớ ngày sinh nhật mình không nhưng có lẽ không cần nữa rồi, khoảng cách của cô và anh ngày càng xa cách. Chương 19 19 " Tử Yên, có đau lắm không, là do anh bất cẩn không bảo vệ tốt được em" nét mặt của Lãnh Thiên Khải có phần lo lắng. . " Khải, không phải Ân Nhi làm em bỏng đâu, cô ấy không cố ý "" Đừng nhắc tới cô ta nữa, cô ta đúng thật là một cô gái nham hiểm" lời nói của anh chứa đựng sự tức giận kèm theo trách cứ,.Xem thêm Điều Kiện Giao Thoa Sóng Là Hai Sóng Gặp Nhau, Giao Thoa Sóng Là Gì Chương 20 20 Đoản Ân Nhi đã thức dậy từ sáng sớm vẫn như thường lệ cô nấu bữa sáng cho anh rồi nhanh chóng đi làm, hôm nay có rất nhiều thứ mà cô làm tận tối mớixong, Đoản Ân Nhi vội vàng trở về nhà không quên mua 2 cốc cafe nóng cho anh và cô.
Cô chỉ là một người câm, thế nhưng anh lại phải kết hôn với cô chỉ vì hôn ước giữa hai gia đình. Cuộc sống của một người vốn nổi tiếng lập dị và một người câm, không được gia đình công nhận sự tồn tại liệu sẽ có một cái kết hạnh phúc như trong truyện ngôn tình?Trích đoạn truyệnNinh Hinh co mình lại, cô dồn bản thân vào góc tường. Từ trước đến nay, sự tồn tại của cô chẳng ai công nhận, đi đến đâu cũng bị người khác ghét bỏ. Là do cô ghét cuộc sống này?Hay là do cuộc sống này ghét bỏ cô?Nghe tiếng chảy nước trong phòng tắm, Ninh Hinh cũng đã mệt, cô tự nghiêng người nằm xuống sàn nhà lạnh lẽo, nhắm mắt chỉ muốn chết, hi vọng sau khi kết thúc cuộc hôn nhân ép buộc có thể chết.
Nguồn ảnh Pinterest- Con này bị câm, mày chửi đi nó không chửi lại đâu...haha...Tiếng một đứa đầu vàng vàng trắng trắng hô hào, cả bọn đi theo cả nam cả nữ lại nhao nhao như mới tìm ra được cái gì thích thú Nam chẳng mảy may khó chịu, cô vẫn luôn tay súc đá bi vào ly nhựa cho Bao nhiêu vậy nhỏ?Tiểu Nam cười cười lộ răng khểnh trắng xinh, cô đưa cái bảng đen viết lên đó con số khách gật gật, đưa tờ polymer 10 ngàn, hào sảng nói- Thôi khỏi nghe tiếng bọn choai choai khi nãy- Mày lại lấy cái bảng cho nó khỏi viết đứa bự con đi hùng hổ tiến lại, nó nhìn Tiểu Nam, tay giựt phắc cái bảng đen đã Tao mượn nha rồi nó bỏ chạy sang bên kia đường, leo lên chiếc xe đạp điện của thằng đầu sỏ, cả bọn vừa chạy vừa rêu hò cười hí Nam dí theo một đoạn nhưng nghĩ lại thôi, dù sao cô vẫn còn mấy tấm bảng ở nhà, cứ cho tụi nó lấy, kiểu gì mai nó không đưa khách vừa leo lên con xe máy, giọng có chút khó chịu- Kệ tụi nó, mất dạy. Học hành không lo lo phá làng phá xóm. Cố lên em Nam cười cười, cô không nói được câu cảm ơn nhưng vẫn cúi đầu gật gật cảm giờ trưa, cái giờ nắng nóng đến cực điểm, cái xe nước giải khát vẫn đứng vững bên vệ đường dưới gốc cây me to trước cổng trạm y tế của phường, Tiểu Nam tháo cái nón lá xuống, cô lấy trong túi ra quyển truyện tựa đề Bàn học có năm chỗ ngồi, vừa đọc vừa cười tủm tỉm trông vui bán tàu hũ gánh đi ngang qua, quen miệng chọc cô mấy tiếng- Nam, coi gì bậy bạ mà cười mình vậy mạy?Tiểu Nam cười tươi rực rỡ, cô đưa tay phẩy phẩy chào lại đây ai mà không biết cô gái câm bán nước giải khát cháu bà Huề vừa mất được gần năm. Trước kia cô bé đi học sẽ ra phụ bà Huề bán nước, mà kể từ sau khi bà mất cô chỉ bán có một lắm, không nói chuyện được, giao tiếp bằng cái bảng đen giống mấy đứa tiểu học hay tập viết chính tả. Mà được cái Tiểu Nam xinh gái trắng trẻo cười lên lại có răng khểnh còn đãi ngộ thêm đồng điếu hai bên, xinh hết phần con nhà người bà cháu ở đây lâu rồi, bà Huề bán nước từ cái thời vừa giải phóng miền Nam, tính đến nay đã gần 40 năm. Độ gần 20 năm trước bà dắt đứa nhỏ chừng 2 tuổi về nuôi, ai hỏi thì nói cháu nội con của con trai bà, cô bé ấy năm nay hơn 22 tuổi chính là Tiểu bé đáng yêu học giỏi nhưng kể từ lúc 12 tuổi bị bọn bắt cóc bắt hụt thì không nói chuyện được, kể từ đó câm luôn cho đến tận bây vụ bắt cóc 10 năm về trước vẫn là một ẩn số với cô bé, vì trong khu bị bắt 8 đứa chỉ 2 đứa được cứu ra. Một đứa vì bị bạo hành quá kinh khủng nên đã c/h/ết sau đó, còn một đứa còn lại chính là cô gái câm bán nước giải khát ngày hôm kể ra vụ bắt cóc này không ai biết vì khi ấy bà cháu Tiểu Nam đang ở quê Bình Thuận, vụ bắt cóc cũng xảy ra ở đó. Sau đó một tháng điều trị tâm lý thì bà Huề đứa cô về lại Sài Gòn, sống và bán nước giải khát cho đến khi bà c/h/ thương cho hai bà cháu!Trưa nắng gắt một chiếc SH màu trắng mới cóng thắng kít trước xe nước giải khát, một cậu thanh niên chừng 26,27 tuổi cao to trắng trẻo bước xuống Nam, anh mua cơm cho em Nam ngước mắt lên nhìn, môi cô cười mỉm, giao tiếp bằng tay với cậu thanh niên. Vì là giao tiếp bằng tay nên du vẫn viết ra lời thoại cho mọi người dễ hiểu, nhưng thực sự Tiểu Nam không nói được nhé mọi người- Anh mua làm gì?Cậu thanh niên nhìn hiểu được ngôn ngữ của cô, anh cười hì hì- Hôm nay anh không đi làm nhớ đến em nên ghé mua cho Sau này anh đừng mua thanh niên lại cười to- Ừ anh chưa chắc lại rảnh đâu, em ăn đi. À lấy anh chai pepsi Nam cười cười, cô buông quyển sách đang cầm xuống, đi đến bên xe nước, súc một ly đá cầm theo chai nước ngọt đến cho cậu thanh chàng đem đến cho cô hộp cơm sườn thơm phức nóng hổi. Cô tròn xoe Của mẹ anh làm?Cậu thanh niên lại gật- Sao em hay vậy, phân biệt được cơm mẹ anh nấu với cơm bên ngoài luôn hả?Tiểu Nam liếc mắt, miệng lại cười mỉm, vui vẻ ăn hết hộp cơm anh chàng kỹ sư cầu đường đang làm cho một công ty nước ngoài bên quận 8, anh chàng từ nhỏ đã thích Tiểu Nam nhưng chắc chỉ là yêu thích kiểu anh em bình thường thôi chứ cũng không phải tình yêu nam nữ, bởi đến giờ anh quen với bao nhiêu cô nhưng nào đã ngỏ lời đến Tiểu Nam...Còn về Tiểu Nam có thích anh hay không thì không biết chắc được, cái gọi là tình yêu nam nữ nó phức tạp vô ngồi được một lúc, sau nghe điện thoại lại đội nón vào chuẩn bị đi đến chỗ Tiểu Nam rút trong ví tờ 500 ngàn mới cóng thơm Cho em, anh mới lãnh Nam vội lắc lắc tay, cô thật tình không dám nheo mi tâm, vội nhét tờ tiền vào tay cô, sau đó đi nhanh ra xe vừa đề máy xe vừa cười, nói- Anh cho, mua váy đầm mà mặc cho giống con gái, đẹp thế kia rồi anh phóng xe đi mất để Tiểu Nam ngồi một mình ở đó có chút buồn cười lại có chút vui vui...Xe Trung vừa đi mất thì một chiếc Audi đen sáng bóng chạy tới đậu trước xe nước giải ghế phụ lái một tên đầu gấu tai to mặt bự xăm trổ đầy người bước xuống, hắn ta đi đến trước xe nước, mặt vênh váo cọc cằn- Tao kêu mày dọn đi bao nhiêu lần rồi, mày có tin tao đập nát cái xe này của mày không?Tiểu Nam quýnh quáng hết cả lên, cô một phần sợ hãi, một phần lại không thể nói được nên chỉ có thể ra sức lắc đầu. Tay ôm hết xe nước giải khát, ánh mắt sợ hãi nhưng lại có chút kiên đầu gấu đẩy người cô ra, hắn hắt hết những chai nước trên mặt bàn, tiện chân đá vào thùng nước đá khiến đá rơi đỗ đầy ra Nam sợ đến mức chân cũng muốn run, cô lắc lắc đầu lại dùng tay đẩy tên đầu gấu kia một cái khiến hắn trợn ngược mắt lên tính xông vào đánh cô. Phía bên đường người dân cũng chạy qua. Tiếng một chú lớn tuổi, quát- Con nhỏ bán nước bọn bay cũng không tha nữa hả?Tên đầu gấu đi lại phía ông, hắn vênh váo- Liên quan tới mày hả thằng già, có tin tao đập què giò mày không?Chú lớn tuổi cũng cứng rắn không kém- Đất chỗ này của ông nội tụi bây để lại hả, ăn hϊếp người quá đáng thôi chứ, tiền bảo kê một tháng ăn chưa đủ hả?Xung quanh người dân cũng chỉ trỏ bàn tán xôn xao- Đúng rồi, tiền bảo kê tháng cả triệu bạc chứ ít..- Tụi thằng Năm này ác không giống bên thằng Tần..Tiểu Nam nghẹn đỏ hết cả mặt, cô tức tối cộng thêm sợ hãi lại không nói được cho nên cả người đỏ ửng cứ như vừa đi nắng Hà bán tạp hóa ôm lấy cô, xoa xoa lưng, bà an ủi- Không có gì, tụi tao đuổi nó đi Nam thật sự có chút lo sợ, từ ngày bà cô mất cô một thân một mình, đây là lần thứ 2 cô bị bọn giang hồ đến phá rối sau xe, một người đàn ông với sóng mũi cao vυ"t nhìn nhìn cô, môi mỏng hồng hồng bất giác nâng lên thành đường cong khá đẹp dấu cho tài xế kéo cửa sổ xe xuống thấp một chút, anh nâng cánh tay thon dài với những ngón tay 乃úp măng đẹp ngất ra khỏi cửa xe như muốn làm cái gì Nam nhìn chầm chầm hành động của người đàn ông trong xe, cô có chút khó hiểu...Anh đưa bàn tay ra khỏi cửa xe lại gõ vào kính xe nghe cốc cốc kèm theo tiếng gọi thâm trầm- Năm, lại cả người dân đều tò mò nhìn vào trong xe tìm kiếm chủ nhân của giọng nói thâm trầm ấy nhưng đáng tiếc cửa sau xe được phủ đen chỉ nhìn thấy bàn tay của người trong xe ngoài ra không thấy được gì Năm đi khom lưng cúi gối đến gần, người đàn ông trong xe nói vào tai hắn ta, một lát sau liền thấy hắn ta đi về phía Tiểu Nam, cúi đầu thành tâm xin lỗi- Xin lỗi chị dâu, em không biết quán của chị, xin lỗi chị rất Nam trợn tròn mắt ngạc nhiên mà xung quanh mọi người cũng hết sức khó xe lại truyền ra giọng nói thâm trầm êm ái- Năm, Năm liền kê vào tai Tiểu Nam nói nhỏ sau đó cúi người lịch sự liền ra xe đi Nam đứng đây nhìn theo chiếc xe hơi sang trọng, cả người cô bần thần như muốn c/h/ết đứng. Giọng nói tên đầu gấu kia vẫn còn vang vọng trong trí óc cô- Đại ca em muốn lấy chị làm vợ!
cô vợ câm đứng lại